Kể từ khi ra mắt, Doom: The Dark Ages đã tạo nên một cơn sốt trong cộng đồng game thủ, nhận được nhiều đánh giá tích cực và nhận định là một trong những tựa game đáng chơi nhất. Tuy nhiên, với vai trò là một người hâm mộ lâu năm của series này, tôi phải thừa nhận rằng có một khía cạnh của Doom: The Dark Ages đã để lại sự thất vọng đáng kể: tựa game này không có chế độ chơi mạng (multiplayer). Dù việc các game single-player ra mắt mà không kèm theo chế độ nhiều người chơi đã trở nên khá phổ biến trong năm 2025, nhưng việc hai phiên bản Doom gần đây nhất đều có chế độ multiplayer riêng biệt lại khiến sự vắng mặt này trở nên đáng tiếc hơn bao giờ hết.
Kỷ nguyên mà mọi tựa game đều phải có chế độ chơi mạng có lẽ đã qua từ lâu. Thế nhưng, chính những chế độ multiplayer “ngoài luồng” trong thời đại đó lại để lại nhiều ấn tượng sâu sắc, bởi chúng thường khác biệt so với các game phổ biến cùng thể loại. Khi một game được xây dựng chủ yếu xoay quanh chế độ multiplayer, nó thường được thiết kế để thu hút đông đảo người chơi. Ngược lại, những tựa game như Bioshock 2 hay Mass Effect 3 lại có thể thử nghiệm với các chế độ độc đáo hơn, bởi chúng không phải là yếu tố chính để bán game. Series Doom hiện đại cũng có một lịch sử mạnh mẽ về sự thử nghiệm này, và đó là lý do tại sao việc Doom: The Dark Ages không có multiplayer lại gây thất vọng đến vậy.
Ảnh bìa Doom Eternal, gợi nhớ các game Doom trước đây
Lịch Sử Chế Độ Multiplayer Ấn Tượng Của Doom 2016 và Doom Eternal
Không thể phủ nhận rằng cả Doom (2016) và Doom Eternal đều mang đến những trải nghiệm chiến dịch chơi đơn tuyệt vời. Tuy nhiên, các chế độ multiplayer của chúng cũng là một phần không thể thiếu, góp phần làm nên sự độc đáo của dòng game này.
Multiplayer của Doom 2016: Đơn Giản Nhưng Hấp Dẫn
Doom (2016) giới thiệu chế độ PvP theo phong cách đấu trường (arena-style), gợi nhớ đến các tựa game kinh điển như Quake hay Halo. Đây là một trải nghiệm vô cùng thú vị. Với một hệ thống bắn súng tuyệt vời, việc được chạy vòng quanh và đối đầu với những người chơi khác trong các chế độ như team deathmatch hay capture the flag mang lại cảm giác phấn khích tột độ. Dù chế độ này chưa bao giờ thực sự bùng nổ về độ phổ biến, vẫn có đủ một cộng đồng người chơi ổn định để tìm trận đấu dễ dàng. Việc có một trong những game bắn súng mang lại cảm giác tốt nhất thời bấy giờ ngay trong tầm tay đã khiến tôi dễ dàng tiếp tục chơi.
Battle Mode của Doom Eternal: Một Thử Nghiệm Bất Đối Xứng
Doom Eternal lại mang một “con quái vật” khác. Sau khi chế độ multiplayer trước đó không đạt được thành công như mong đợi, id Software đã chọn một chế độ chơi bất đối xứng. Một người chơi sẽ vào vai Doom Slayer, trong khi hai người chơi khác sẽ điều khiển những con quỷ cấp cao. Những người chơi quỷ này cũng có thêm các con quỷ NPC nhỏ hơn đi kèm, tất cả cùng cố gắng hạ gục Doom Slayer. Nghe qua, đây là một ý tưởng thú vị trên lý thuyết, mặc dù thực tế nó chưa bao giờ tạo cảm giác hấp dẫn bằng chế độ chơi của phiên bản tiền nhiệm.
Chế độ Battle Mode trong Doom Eternal, với Doom Slayer chiến đấu chống lại hai quỷ lớn
Giá Trị Chơi Lại Và Tiềm Năng Bị Bỏ Lỡ Trong Doom: The Dark Ages
Một trong những lý do tốt nhất để đưa vào các chế độ chơi mạng chính là tăng cường giá trị chơi lại cho game. Doom: The Dark Ages có một chiến dịch khá “đậm đà”, nhưng thiết kế cấp độ theo chương cho phép người chơi quay lại và hoàn thành 100% khá nhanh. Ngay cả khi chơi ở độ khó cao nhất, bạn có thể sẽ cảm thấy muốn nhiều hơn nữa từ Doom: The Dark Ages.
Một chế độ multiplayer bổ trợ có thể giúp tăng cường giá trị chơi lại, đặc biệt nếu đó là một chế độ PvP truyền thống với khả năng chơi vô hạn. Mặc dù cá nhân tôi quan tâm nhiều hơn đến một chế độ chơi mạng PvP, nhưng đây cũng là cơ hội để Doom: The Dark Ages nắm bắt các xu hướng hiện tại với một chế độ roguelike, có thể bao gồm bảng xếp hạng để mang lại cảm giác cạnh tranh.
Cảnh Doom Slayer điều khiển mech khổng lồ trong Doom: The Dark Ages
Cơ Hội Thử Nghiệm Độc Đáo Bị Đánh Mất
Phần hấp dẫn nhất của các chế độ multiplayer “phụ” này chính là khả năng thử nghiệm. Đây là cơ hội để thử những điều khác biệt và kỳ lạ, vì bạn không đặt tất cả hy vọng của game vào chế độ chơi mạng. Lý do mọi người yêu thích chế độ PvP multiplayer cũ của Assassin’s Creed là vì không có nhiều thứ tương tự vào thời điểm đó. Có rất nhiều game bắn súng multiplayer ngoài kia, nhưng Doom: The Dark Ages vẫn tiếp nối xu hướng các game Doom hiện đại tạo cảm giác độc đáo giữa vô vàn game bắn súng khác. Tuy nhiên, sự độc đáo đó lại không được tận dụng triệt để nếu nó không được sử dụng để thử nghiệm trong một chế độ chơi mạng. Thay vào đó, game thử nghiệm với các cấp độ điều khiển mech và rồng, nhưng chúng lại không thực sự đạt được dấu ấn tương tự.
Cảnh quay Doom Slayer cưỡi rồng trong Doom: The Dark Ages
Lý Do Đằng Sau Việc Cắt Giảm: Chi Phí Phát Triển Game
Với chi phí phát triển game ngày càng tăng và dự báo Grand Theft Auto VI có thể có giá lên tới 100 USD, nhiều nhà phát triển game AAA phải tìm cách cắt giảm chi phí. Khi các chế độ multiplayer trong Doom (2016) và Doom Eternal không thực sự tạo nên một cơn sốt toàn cầu, việc Doom: The Dark Ages không bao gồm chế độ này là điều dễ hiểu từ góc độ kinh doanh.
Thay vào đó, game tập trung vào các chế độ gameplay khác như cấp độ điều khiển mech và rồng, cùng với việc chú trọng hơn vào cốt truyện, đồng nghĩa với nhiều đoạn cắt cảnh hơn. Rõ ràng là id Software đã sử dụng thời gian và tài nguyên của mình để tập trung hoàn toàn vào việc tạo ra một chiến dịch chơi đơn tuyệt vời, ngay cả khi điều đó phải trả giá bằng việc mất đi một yếu tố tiềm năng độc đáo.
Quan Điểm Người Tiêu Dùng: Không Nên Bao Biện Cho Nhà Phát Triển
Cuối cùng, việc bào chữa cho các lựa chọn kinh doanh của một nhà phát triển game không phải là trách nhiệm của tôi hay bất kỳ người tiêu dùng nào khác. Một số công ty tính phí cao hơn cho các tựa game, nhưng Mafia: The Old Country chỉ là một trong nhiều ví dụ về điều ngược lại. Mặc dù tôi có thể hiểu tại sao Doom: The Dark Ages không có chế độ multiplayer từ góc độ kinh doanh, điều đó không thay đổi cảm nhận của tôi khi chơi game.
Tôi cảm thấy như có điều gì đó còn thiếu trong trải nghiệm của mình. Bất kể điều đó có đúng với hầu hết những người chơi Doom: The Dark Ages hay không, việc chỉ ra khi các tính năng bị loại bỏ trong các phần tiếp theo là rất quan trọng. Tôi vẫn yêu Doom: The Dark Ages, nhưng tôi không nghĩ nó sẽ giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi như cách Doom (2016) và Doom Eternal đã làm.
Hãy chia sẻ quan điểm của bạn về việc Doom: The Dark Ages không có chế độ chơi mạng trong phần bình luận bên dưới! Bạn có nghĩ rằng đây là một thiếu sót đáng tiếc hay một quyết định hợp lý từ phía nhà phát triển? Đừng quên theo dõi blogcongnghe.net để cập nhật những bài viết phân tích game chuyên sâu và tin tức công nghệ mới nhất!